top of page

Sinh viên tốt nghiệp ĐH khai phóng nghĩ gì? - Nhân sự

Tôi đến Đại học Mount Holyoke mùa thu 2008, không biết rằng đó là một trong những giai đoạn đẹp nhất đời. Tôi cũng không nghĩ quá nhiều về sự khác biệt giữa hệ thống giáo dục truyền thống và giáo dục khai phóng sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của tôi như thế nào. Thứ duy nhất giúp tôi chọn đi học chính là học bổng hào phóng trường tài trợ, cùng với những người phụ nữ tài năng, nhiệt huyết tôi gặp trong quá trình tuyển sinh. Khi nhìn lại, tôi thấy quyết định đi học ngày đó là một trong những quyết định sáng suốt nhất đời.

 

Làm nghề hay tạo sự nghiệp?


Tôi vẫn nhớ như in lời một Giáo sư từng nói:

Giáo dục khai phóng không đào tạo các em để làm một nghề nhất định, mà nó chuẩn bị các em cho con đường sự nghiệp riêng của mình.

Quả đúng là một sự nghiệp thành công cần hơn nhiều hơn kiến thức chuyên môn, những lý thuyết có thể lạc hậu tại thời điểm khi bạn vừa ra trường. Một sự nghiệp bay cao cần khả năng tư duy, phân tích, tổng hợp vấn đề và đưa ra giải pháp phù hợp. Tôi đã rất may mắn được thụ hưởng cách giáo dục đó từ trường đại học theo triết lý giáo dục khai phóng ấy.


Sau khi tốt nghiệp Ngôn ngữ Pháp và Quan hệ Quốc tế, tôi quay về Việt Nam và bắt đầu sự nghiệp của mình trong ngành Marketing, rồi dấn thân sang Quản trị nguồn Nhân lực tại một Tập đoàn đa quốc gia chỉ sau một năm ngắn ngủi. Trong vòng 7 năm, tôi đã đi được những bước nhảy vọt trong sự nghiệp: ở tuổi 28, tôi trở thành một trong những Giám đốc Nhân sự trẻ nhất trên thị trường. Tất cả những tri thức và kỹ năng tư duy thời đại học đã giúp tôi vượt qua những thử thách từ công việc lẫn sự biến chuyển vạn hoá của thị trường qua thời gian. Tôi không tốt nghiệp chuyên ngành Nhân sự, nhưng tôi có thể nêu ra ba điều đã giúp tôi có được ngày hôm nay.



Óc phân tích & Tư duy phản biện


Đầu tiên về óc phân tích và tư duy phản biện. Thời đại học, mỗi lớp tôi học dù là Chính trị, Kinh tế, hay Tâm lý, đều yêu cầu kỹ năng nghiên cứu, tìm tòi chuyên sâu và phải phân tích vấn đề từ nhiều góc nhìn.


Giáo sư không bao giờ bảo chúng tôi phải làm gì, làm thế nào, mà chỉ gợi ý những quyển sách quan trọng, giúp tôi nhìn thấy lỗ hổng trong phân tích của mình. Các thầy cô tranh luận với tôi như một người đồng nghiệp thực thụ.